Xây dựng chính sách vì lợi ích cục bộ, thiếu tần nhìn, dễ thay đổi là kiểu tư duy của gánh hàng xén.
"Cách
làm chính sách của nhiều cơ quan thời gian qua vẫn chỉ nhìn trên lợi
ích cục bộ, nhỏ lẻ, thiếu tầm, tư duy không khác gì gánh hàng xén;
nhiều chính sách liên tục thay đổi khiến cho không ít DN nản lòng".
Trao đổi với VietNamNet, ông Nguyễn Mại, Chủ tịch Hiệp hội DN đầu tư
nước ngoài cho biết.
(VEF)
Ông có
nói rằng thời gian qua chúng ta ban hành một số chính sách, quyết định
có ảnh hưởng bất lợi đến sản xuất, mà đối tượng là các DN lại không
được tính đến, ông có thể cho ví dụ về trường hợp này?
-
Tôi xin nêu ví dụ đó là lệ phí trước bạ đối với ô tô, mới đây được Hà
Nội nâng lên 20%, thành phố Hồ Chí Minh là 15% và phí cấp biển ô tô tại
Hà Nội được nâng lên 20 triệu đồng.
Ông Nguyễn Mại. |
Mục
đích của tăng phí này không gì khác ngoài tăng nguồn thu và hạn chế ô
tô cá nhân. Tôi chia sẻ với HĐND 2 thành phố về vấn đề ách tắc giao
thông, nhưng theo tôi, phí chỉ là một khoản nộp để được nhà nước thừa
nhận quyền sở hữu với tài sản mà người tiêu dùng đã mua.
Vậy
mà chúng ta biến thành 1 loại thuế cao đánh vào người tiêu dùng. Bây
giờ 1 người mua 1 chiếc ô tô có giá 1 tỷ đồng tại Hà Nội sẽ phải đóng
thêm 20% lệ phí trước bạ và 20 triệu đồng phí cấp biển, như vậy tổng
cộng lên tới 22% giá trị chiếc xe là mức quá cao, không ở đâu như vậy
và không thể hiểu nổi dựa vào đâu mà các cơ quan đưa ra mức thu này.
Tôi cho rằng việc tăng lệ phí này cũng không thể giảm ách tắc giao
thông.
Mới đây Bộ trưởng Bộ Giao
thông vận tải cũng đã đưa ra đề xuất thu phí giao thông với ô tô mức 20
triệu đến 50 triệu đồng/xe/năm nhằm mục đích giảm phương tiện cá nhân,
tăng thu cho ngân sách để xây dựng hạ tầng, ông nghĩ sao về đề xuất
này?
- Như tôi đã nói ở trên,
chúng ta đang biến phí thành những loại thuế cao, rất kỳ lạ. Thuế vốn
đã là 1 công cụ điều tiết vĩ mô của Nhà nước, góp phần bảo đảm bình
đẳng giữa các thành phần kinh tế và công bằng xã hội. Một người mua
chiếc ô tô họ đã phải nộp thuế tiêu thụ đặc biệt tới 50% đó là chưa kể
thuế nhập khẩu, thuế giá trị gia tăng.
Thuế
tiêu thụ đặc biệt theo định nghĩa là công cụ để Nhà nước điều tiết thu
nhập của người tiêu dùng một cách công bằng hợp lý, ai tiêu dùng nhiều
các hàng hóa, dịch vụ mang tính chất xa xỉ, chưa thật cần thiết cho
nhu cầu xã hội thì chịu thuế tiêu thụ đặc biệt, nộp thuế nhiều hơn
người tiêu dùng ít hoặc không tiêu dùng các hàng hóa, dịch vụ đó.
Vậy
nay lại thêm phí lưu thông phương tiện dùng để điều chỉnh công bằng xã
hội thì có phải là chồng chéo và gây ra những tác động bất lợi mà
nhiều người chưa hình dung ra.
Những tác động bất lợi theo ông sẽ như thế nào?
-
Các đề xuất này đương nhiên là sẽ tác động tới sản xuất. Chúng ta làm
chính sách nhưng hình như không quam tâm đến động lực kinh tế. Người ta
làm ra của cải vật chất mà không được hưởng thụ xứng đáng sẽ không có
động lực để làm việc nữa.
Quyết định
tăng lệ phí trước bạ với ô tô xe máy, thu phí phương tiện... thì đối
tượng chịu thiệt chính là người dân, đáng ra phải được hưởng thành quả
do chính mình làm ra thì nay phải chịu cảnh giá xe cao gấp ba lần thế
giới, thử hỏi mọi người sẽ nghĩ như thế nào?
DN
là lực đẩy của phát triển kinh tế, chính sách làm ra gây khó khăn cho
DN cũng sẽ làm giảm động lực phát triển và như vậy chẳng có nguồn thu
và cũng chẳng thể điều tiết công bằng xã hội. Đó là chưa kể các ngành
sản xuất có khi còn bị thui chột hoặc không phát triển được. Việc đưa
ra các chính sách, các đề xuất mà thiếu cái nhìn tổng thể, sâu rộng
không có sự dung hoà lợi ích các bên thì không mang lại hiệu quả.
Một
số ý kiến cho rằng việc thu phí phương tiện như đề xuất của Bộ Giao
thông Vận tải chính là sự cào bằng, thiếu khoa học, theo ông có đúng
vậy?
- Ở các nước khác, tại những
thành phố, những trung tâm đông người, để hạn chế ách tắc giao thông
chính quyền thường đánh phí cao với xe lưu thông trong khu vực này. Còn
xe không vào trong khu vực này, không bị thu phí. Việc thu phí tất cả
mỗi xe với số tiền cố định hàng năm thực chất không phải là nhằm mục
đích giảm ùn tắc giao thông mà nó cho thấy ngành giao thông đang thiếu
tiền để xây dựng hạ tầng nên tìm cách móc thêm tiền từ người dân.
Mới
đây trong Hội nghị tổng kết ngành giao thông, ông Bộ trưởng Bộ Giao
thông vận tải đã thông tin rằng mỗi năm ngành giao thông làm được 30 km
đường cao tốc. Rõ ràng đây là vấn đề nan giải.
Theo
số liệu từ Bộ Kế hoạch và đầu tư, năm 2006-2010 mức động viên thuế
của chúng ta quá cao, tới 28%. Thuế cao, DN sẽ không có tích luỹ để tái
sản xuất, người dân không có cơ hội tiêu dùng, mà đó lại là động lực
thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Hiện có nhiều ý kiến cho rằng giảm mức
động viên về 21%-22% để DN tăng đầu tư sản xuất, người dân tăng tiêu
dùng. Việc tăng thu phí phương tiện giao thông đi ngược lại với mong
muốn trên.
Các DN đầu tư nước ngoài nghĩ gì về những cách làm chính sách kiểu này?
-
Họ phản ứng không tốt. Tôi có thông tin cho biết nhiều DN FDI muốn
chuyển đầu tư từ Việt Nam sang các nước khác như Lào, Campuchia,
Malaysia...
Vấn đề mà các nhà đầu tư
nước ngoài lo ngại nhất khi trao đổi với Hiệp hội DN đầu tư nước ngoài
là chính sách của Chính phủ thay đổi liên tục khiến cho họ bị động.
Ngành ô tô là một ví dụ điển hình. Trong 5 năm vừa qua, chính sách với
nhập khẩu và sản xuất lắp ráp ô tô thay đổi liên tục. Hết tăng thuế lại
đến thi nhau tăng phí, đề xuất các khoản thu phí mới, làm cho các DN
nản lòng. Bên cạnh đó là các chính sách ban hành ảnh hưởng bất lợi đến
hoạt động sản xuất kinh doanh của các DN mà không được tính đến.
Theo
tôi, chính sách kinh tế xã hội luôn ảnh hưởng đến sự phát triển của
đất nước và hàng chục triệu người dân, vì vậy chính sách phải có định
hướng, nhất quán.
Với những chính
sách có tầm ảnh hưởng rộng nên có những điều tra rộng rãi trước khi
ban hành. Việc đưa ra các chính sách mang tính cục bộ, thiếu tầm, thiếu
sự dung hoà lợi ích các bên thì tư duy vẫn theo kiểu nhỏ lẻ giống như
gánh hàng xén, chắc chắn không mang lại hiệu quả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét